cố chấp không muốn rời xa
Ngày còn dại, mình cứ nghĩ khi một người muốn rời bỏ mối quan hệ, mình phải làm mọi cách để níu chân họ ở bên. Lớn rồi mới hiểu, điều duy nhất mình có thể làm, là tôn trọng quyết định của họ, để họ rời xa mình, dù điều ấy sẽ làm mình đau. Không phải như thế có thể cứu vãn thứ gì, chỉ là
chương 1. Lần đầu Thiên bình gặp Thiên yết là khoảng ba năm trước vào một đêm hè. Lúc đó Thiên Yết mới vừa được chú Dịch mang trở về, thân thể nhỏ bé thiếu dinh dưỡng đến mức khiến cậu cảm giác giống như không tồn tại. Ngồi trên ở ghế xích đu, thân hình
TUYỂN TẬP REMIX OANH TẠ, THIÊN TÚ , MYMY Nhạc Hot TikTok Hay 2022 ♫ BXH Nhạc Trẻ Remix Hay Nhất 1. Em là cố chấp duy nhất của đời tôi 2. Anh là quá khứ không thể quên 3. Anh có thể đừng rời xa em được không 4. Mộng tàn hoa 5.
recepelni1985. ???? Tác giả Hàn Đại Bảo???? Thể loại Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt sủng.???? Editor Oneday1303✦ VĂN ÁN ✦Lão đại tối tăm cố chấp dính người X Đại tỷ thanh lệ ôn nhu kiên 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô Nguyệt cưng chiều hắn, bảo vệ hắn, cho hắn vô vàn những sủng ái cùng bao họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt này, thiếu niên trưởng thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ là một người đàn ông với đôi mắt trái màu dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ nọ, bên người hắn xuất hiện một cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay hắn, bộ dạng điềm tĩnh đi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành một ai biết, thế giới của Dịch Tuyên vốn dĩ không có ánh mặt trời, chỉ có một ánh trăng duy trăng ôn nhu ấy, là ánh sáng duy nhất của hắn, cũng là toàn bộ chấp niệm của hắn.— Em mang đến cho tôi một cuộc đời mới, liền định sẵn sẽ theo tôi tới già.— Bóng tối vô ngần, chỉ có em là ánh trăng duy nhất của mình tôi.
Lần đầu Tân Nguyệt gặp Dịch Tuyên là khoảng ba năm trước vào một đêm đó Dịch Tuyên mới vừa được chú Dịch mang trở về, thân thể nhỏ bé thiếu dinh dưỡng đến mức khiến cậu cảm giác giống như không tồn tại. Ngồi trên ở ghế xích đu, thân hình cao lớn của Dịch gia gia rất dễ dàng che mất toàn bộ thân thể gầy ốm của Kỳ đem hai chân nhỏ mập mạp phi đến trước mặt Tân Nguyệt, nhảy qua nhảy lại, "Chị Nguyệt, chị Nguyệt ơi", tiếng gọi Tân Nguyệt mềm mại non nớt, làm cho ánh mắt Tân Nguyệt bỏ qua một góc phòng không có ánh đènChú Dịch cùng dì Giang Mỹ không có ở nhà, Tân Nguyệt ôm Dịch Kỳ vào phòng để dỗ con bé ngủ, lúc sau cô mới biết được trong phòng còn có Dịch Tuyên."Chị Nguyệt, chị có thể giúp em nói với ba ba, em không muốn Dịch Tuyên làm anh trai em."Tân Nguyệt hỏi con bé "Dịch Tuyên là ai vậy?"Dịch Kỳ nói "Ba ba nói anh ấy là anh trai em, nhưng mụ mụ lại nói không phải. Em không thích Dịch Tuyên, anh ấy lúc nào cũng nhìn chằm chằm em, em sợ."Dịch Kỳ mới có năm tuổi, nên con bé không thể diễn tả chính xác được cảm giác Dịch Tuyên mang đến cho bé, thời điểm nhắc tới Dịch Tuyên con bé liền nhào vào lòng ngực Tân Nguyệt mà trốn tránh, như đang tìm kiếm sự che Nguyệt không biết Dịch Tuyên rốt cuộc là cái dạng ba đầu sáu tay gì, mới có thể đem Dịch Kỳ lớn gan dọa thành như an Dịch Kỳ, chờ cho con bé đi ngủ, Tân Nguyệt mới rời khỏi phòng đến phòng khách thu thập một chút cơm thừa canh cặn, rửa chén bát xong cô ngẩng đầu lên, đúng lúc vừa thấy đồng hồ chỉ 11 giờ Nguyệt lau lau tay, xoay người đi về phòng Dịch gia điểm vừa bước vào, cô không phát hiện ra Dịch Tuyên, hiện tại phòng bếp cùng phòng khách cũng chưa gặp qua hắn, Tân Nguyệt nghĩ có lẽ chú Dịch muốn hắn ngủ chung với Dịch gia Dịch cả đời chưa từng kết hôn, mấy người phụ nữ kết giao với chú không nhiều, Tân Nguyệt chỉ nghe đến một vị phụ nữ xinh đẹp, còn có dì Giang Kỳ nói dì Giang Mỹ không muốn thừa nhận Dịch Tuyên, Tân Nguyệt liền tự động coi hắn là con trai của vị phu nhân xinh đẹp kia."Dịch gia gia, người ngủ chưa?"Trong phòng Dịch gia gia tối đen như mực, trên cửa sổ được làm bằng kính mắc tiền, ngay cả ánh trăng cũng không chiếu vào Tân Nguyệt đẩy cửa ra, ánh đèn của phòng khách xuyên thấu qua khe cửa miễn cưỡng có thể khiến cô thấy rõ toàn cảnh trong quá nếu không có ánh sáng, Tân Nguyệt cũng sẽ không gõ cửa đi vào. Bởi vì hầu hết các phòng trong biệt thự này đều do một tay cô trang mối quan hệ của chú Dịch, cho nên già trẻ lớn bé của Dịch gia từ trong thành phố lớn tạm thời dọn đến biệt thự trước, chú Dịch có nhận được cuộc điện thoại từ cha cô, bảo rằng muốn nhờ chú ấy kiếm dùm một nơi để ở lại, không cần quá lớn,vừa đủ cho nhà bọn họ là đượcTân Nguyệt nghe ra ngữ khí gấp gáp của chú, thời gian tự nhiên cũng rất eo hẹp, cô từ trường học trở về quê tìm một nơi tốt, cuối cùng mới tìm được nơi phòng một sảnh còn có lầu trệt, phòng bếp cùng buồng vệ sinh đều ở ngoài, trong phòng bày trí đồ vật theo phong cách cổ xưa, bàn ghế làm bằng gỗ đỏ, phần lớn sơn trong nhà đều tróc không biết ra hình thù cảnh hẻo lánh ở nơi thôn quê tự nhiên so ra khá kém với thành phố sáng ngời rộng lớn, tuy phòng này có chút nhỏ, nhưng dựa vào đường sắt, chung quanh lại không bóng người. Dọc theo theo đường ray sẽ thấy phía sau nhà, đi khoảng mười phút là ra tới đường cao tốc chạy thẳng đến thành tránh tai mắt của con người, phương tiện trốn chạy duy nhất chỉ có thể là nơi Nguyệt đem cửa phòng hơi mở rộng một chút, cô rón ra rón rén mà đi vào đi, không khí trong phòng có chút khó gia gia năm nay đã 92 tuổi, có bệnh già si ngốc nghiêm trọng, mỗi lần phát bệnh đều sẽ ngơ ngơ ngác ngác ngồi ở ghế bập bênh nhìn trên trần nhà, một câu cũng không nói, ngay cả người thân cũng không rồi thời điểm vào phòng, Dịch gia gia còn hướng về phía cô cười cười, xem ra ông ấy vẫn còn tỉnh theo phía ánh sáng, Tân Nguyệt thấy trên người Dịch gia gia chỉ che một nửa, từ cổ trở lên đều nằm trong bóng tối, Tân Nguyệt không thấy nhẹ nhàng bước tới, nắm một góc chăn hướng lên trên, đem chăn đắp cho Dịch gia gia đàng hoàng, vừa nhấc mắt, cô đột nhiên nhìn thấy một đôi đen nhánh nhìn Tuyên ngồi ở bên cạnh gối của Dịch gia gia, hai tay ôm hai đầu gối cuộn tròn trên đầu giường, mặt chôn thấp, chỉ để lộ một đôi mắt ra bên ngoài, thẳng thừng mà nhìn chằm chằm Tân mắt đen nhánh kia trong đêm tối mập mờ sáng ngời khác thường, giống như u hồn âm u ngủ đông, nếu gắt gao nhìn tiếp sẽ bị hắn câu đi hồn tim Tân Nguyệt như muốn ngừng đập, chịu qua kinh sợ khiến trán cô xuất hiện một tầng mỏng lớp mồ cô không thét chói tai, thậm chí còn đè thấp giọng nói "Dịch Tuyên, em là Dịch Tuyên sao?"Dịch Tuyên ngay từ đầu không nói Nguyệt bình phục lại trái tim đang đập binh binh của mình, cúi người hướng tới gần Dịch Tuyên, "Dịch Tuyên em đừng sợ, chị tên Tân Nguyệt, em......""Gia gia đã chết.""Cái, cái gì?"Dịch Tuyên tựa hồ như đang trải qua thời kỳ vỡ giọng, giọng nói khàn khàn quái dị đúng lúc xuất hiện trong hoàn cảnh mắt cậu giật giật, dời về phía giường Dịch gia gia nằm xuống, hắn lặp lại một lần nữa, "Gia gia đã chết."Ngực Tân Nguyệt bỗng chốc co rụt lại, cô đem tay nhanh chóng thăm dò phía mũi Dịch gia gia, đợi hai giây sau, một cổ dòng khí mỏng manh lướt qua ngón tay Tân Nguyệt. Tựa hồ còn chưa hoàn toàn an tâm, Tân Nguyệt lại giơ tay Dịch gia gia bắt mạch cho rằng có chút trầm hoãn, nhưng tần suất còn nằm trong phạm vi ổn Nguyệt thở phào nhẹ nhõm."Dịch Tuyên, em......"Cô ngước mắt nhìn phía vị trí vừa rồi của Dịch Tuyên,đã không thấy cậu đâu."Dịch Tuyên?!"Tân Nguyệt bất chấp tất cả, xoay người bật công tắc đèn trần lên, bên mép giường Dịch gia gia có một đôi giày xăng-đan màu đen, hẳn là của Dịch ngay cả giày còn chưa Nguyệt chạy ra khỏi phòng khách, thấy cửa chính mở toang, gió đêm đem không khí lạnh lẽo cuồn cuộn không thổi vào trong Nguyệt không chút suy nghĩ nắm chặt chìa khóa, đuổi theo."Dịch Tuyên! Dịch Tuyên!"Tân Nguyệt dọc theo đường mòn, một bên tìm một bên này là vùng hoang vu, phạm vi mấy dặm đều là hoang tàn vắng vẻ, nói không chừng sẽ có cái mối nguy hiểm nào đó, huống chi sau phòng còn có đường sắt nửa đêm đều sẽ có xe lửa chạy qua. Nếu như Dịch Tuyên vào nhầm đường sắt, vậy không xong không biết Dịch Tuyên làm cách nào mà chạy nhanh như vậy, rõ ràng là cô đã lập tức đuổi ra tới, nhưng dọc theo đường đi vẫn không thấy bóng dáng hắn Nguyệt trong lòng nôn nóng, đành phải bước chân nhanh hơn hướng phía đường sắt chạy."Dịch Tuyên!"Thời điểm tới gần đường sắt, Tân Nguyệt thấy ngay thân ảnh cao gầy đang đứng ngay trên đường sắt, cô vội vàng giương giọng hô lớn "Dịch Tuyên! Em mau lại đây, bên kia nguy hiểm lắm!"Cô hô to, một trận tiếng còi xe lửa từ nơi xa truyền đến, tựa hồ như đang hướng về phía bọn Nguyệt luống cuống, cô vội vàng chạy như bay về hướng của Dịch Tuyên, không ngừng kêu gọi "Em mau lại đây! Dịch Tuyên!"Dịch Tuyên mắt điếc tai hướng mặt về phía chiếc xe lửa đang tiến tới, trên mặt treo nụ cười vui sướng quỷ dị, trong ánh mắt hắn là cuồng nhiệt cùng một tia đau thương dây dưa. Cậu nghiêng đầu nhìn liếc mắt nhìn Tân Nguyệt đang cố gắng chạy lại đây, khóe môi hơi hơi gợi giống như một chút cũng không thèm để ý tới xe lửa đang cách rất gần mình, thậm chí còn có điểm mong Nguyệt nhìn thấy nụ cười kia của cậu, trong nháy mắt cũng biết hắn muốn làm cắn răng chạy như điên, nhưng khoảng cách giữa bọn họ vĩnh viễn chỉ kém nhau một chút."Ô -" xe lửa càng ngày càng đèn chiếu đến Dịch Tuyên nheo nheo lại đôi giống như có điểm chờ không điểm Tân Nguyệt sắp bắt được cánh Dịch Tuyên, cậu bỗng nhiên giang hay cánh tay hướng phía xe lửa, bắt đầu chạy vội."Dịch Tuyên!""Ô - bí bo xình xịch xình xịch -"Xe lửa gào thét cùng Tân Nguyệt đi ngang qua nhau."Dịch Tuyên!" Tân Nguyệt còn chưa tỉnh hồn, vội vàng cúi đầu xem Dịch Tuyên dưới thân, đầu bả vai đột nhiên hơi Tuyên từ bên người cô bò lên, hung hăng mà đem cô ấn trên mặt đất đầy lớp đá cứng nhìn chằm chằm Tân Nguyệt mặt mày một mảnh tối tăm, "Chị muốn bồi tôi cùng chết sao?"Tân Nguyệt không biết nên hình dung đem hôm tối tăm ấy như thế nào, cô chỉ nhớ rõ ngày đó không có ánh trăng, gương mặt Dịch Tuyên tái nhợt trên đỉnh đầu cô, hai mắt đen nhánh mang theo hơi thở tử dùng sức ấn cô xuống, đá cộm bén nhọn đâm sau lưng khiến cô đau."Chị không cần phải bồi tôi chết, hiểu không?"Lúc câu nói lời này, trên mặt biểu tình gì đều không có, chỉ có tĩnh mịch cùng tái Nguyệt mỗi khi nhớ lại buổi tối ngày đó, cô đều sẽ có chút sợ hãi vì khoảng cách giữ cô và chiếc lửa kia ấy quá gần, sợ hãi cả tử khí tràn ngập trên người Dịch đó Dịch Tuyên mới 15 tại, cậu đã 18 điểm tất cả mọi người trong nhà vì kỳ thi đại học mà chạy nước rút, thì Dịch Tuyên ở quán bar D&M để chúc mừng cậu lên 18 Tân Nguyệt tìm được phòng cậu đặt,trong phòng không có những người khác, chỉ mình Dịch Tuyên cô độc ngồi trên sô pha cả người toàn mùi vốn dĩ đã tuấn mỹ còn thêm ánh đèn laser trên đỉnh đầu càng làm cho nhan sắc thêm phần quyến rũ, cậu thẳng tắp nhìn một điểm trong hư không, biểu tình chuyên chú mà nhiệt liệt."Dịch Tuyên."Tân Nguyệt kêu tên thấy thanh âm cô, Dịch Tuyên cứng đờ mà xoay chuyển cổ, cậu cong cong khoé môi nhìn Tân Nguyệt, đứng dậy lảo đảo đi về phía cô, "Nguyệt." Cậu đem Tân Nguyệt ôm chặt, chui đầu vào trong cổ Nguyệt cố hết sức đỡ Dịch Tuyên lên, "Mau đứng ngay ngắn lại đi." Cô cảm thấy Dịch Tuyên có chút uống quá nhiều, tuy rằng lúc nói chuyện điện thoại thì giọng cậu rất bình thường, nhưng biểu hiện lúc này lại chẳng bình tĩnh như mọi ra trong giọng nói của Tân Nguyệt có chút không vui, Dịch Tuyên đứng thẳng lại, cúi đầu ủy ủy khuất khuất mà nhìn Tân Nguyệt, hơi hơi nhếch miệng nói "Cúi đầu nhìn chị, cổ rất mệt."Tân Nguyệt ngẩn ngẩng đầu nhìn Dịch Tuyên đã trưởng thành thế này, nhất thời hoảng hốt liên tưởng đến cô gái của 3 năm trước, đứng trước đường ray sắt hét chói tai gọi thiếu niên tuấn cô rất nhanh lấy lại tinh thần, giả vờ tức giận, không nhẹ không nặng mà đem cánh tay Dịch Tuyên đánh một chút, "Chê chị lùn, thì chị đi đấy.""Không cần mà."Bỗng nhiên vị trí eo của Tân Nguyệt bị siết chặt, dưới chân giằng co sau một giây đã cách mặt đất, ngay sau đó mặt Dịch Tuyên liền xuất hiện trước mặt bị cậu một tay bế lên đi đến sấn khấu nhỏ bên cạnh, bởi vì dưới chân là bậc thang, bọn họ vừa lúc nhìn thẳng vào Tuyên còn không chịu buông eo cô ra, cậu dán vào gương mặt cô, bắt đầu làm nũng "Nguyệt, chị còn chưa chúc mừng sinh em đâu đó."Tân Nguyệt căn bản tâm đang cảnh giác, liền mềm xuống, "Xin lỗi, vốn dĩ muốn đến đây sớm một chút để bồi em...... Dịch Tuyên, sinh nhật vui vẻ.""Em rất vui vẻ." Dịch Tuyên nhẹ giọng bật cười, "Nguyệt, chị có biết không, chỉ cần chị nói vui vẻ, em liền rất vui vẻ."Không khí tại đây vì câu nói này, mà mang theo một chút ái muội mơ Nguyệt không được tự nhiên mà đẩy đẩy Dịch Tuyên, nhưng cậu lại đem cánh siết càng chặt."Dịch Tuyên...... Đau!"Dịch Tuyên cưỡng bách đem cằm Tân Nguyệt nâng lên cùng môi răng hắn dán càng thêm chặt chẽ, cảm giác được đầu lưỡi của hắn sắp thâm nhập vào, Tân Nguyệt quyết định khép miệng lại, không cho cái thứ kia tác oai tác Tuyên lại phát hiện ra ý định của cô, liền cắn nhẹ lên vành môi cô, sau đó buông tay."Dịch Tuyên!"Tân Nguyệt thật sự tức giận, ánh mắt tức giận hướng thẳng vào tên Dịch Tuyên xinh đẹp Tuyên lúc này tươi cười chẳng khác nào ác ma, cậu liếm liếm khóe môi, bên môi dường như còn lưu lại chút ánh bạc, quyến rũ mê người."Nguyệt, chị tặng chị cho em đi, em rất thích."
Trọn bộ Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Contents1 Thông tin truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa2 Danh sách chương Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Thông tin truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Bạn đang theo dõi truyện full hay Cố Chấp Không Muốn Rời Xa của tác giả Hàn Đại Bảo rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. ???? Tác giả Hàn Đại Bảo ???? Thể loại Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt sủng. ???? Editor Oneday1303 ✦ VĂN ÁN ✦ Lão đại tối tăm cố chấp dính người X Đại tỷ thanh lệ ôn nhu kiên nghị. Năm 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về nhà. Hắn âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô tận. Tân Nguyệt cưng chiều hắn, bảo vệ hắn, cho hắn vô vàn những sủng ái cùng bao dung. Bọn họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt trời. Sau này, thiếu niên trưởng thành. Z thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ tuổi. Đó là một người đàn ông với đôi mắt trái màu xám. Mặc dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ hắn. Ngày nọ, bên người hắn xuất hiện một cô gái. Cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay hắn, bộ dạng điềm tĩnh đi ngủ. Mọi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa rời. Trước mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành kính. Không một ai biết, thế giới của Dịch Tuyên vốn dĩ không có ánh mặt trời, chỉ có một ánh trăng duy nhất. Ánh trăng ôn nhu ấy, là ánh sáng duy nhất của hắn, cũng là toàn bộ chấp niệm của hắn. — Em mang đến cho tôi một cuộc đời mới, liền định sẵn sẽ theo tôi tới già. — Bóng tối vô ngần, chỉ có em là ánh trăng duy nhất của mình tôi. Từ khoá Đọc truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa full, chương 1, chương cuối. Cố Chấp Không Muốn Rời Xa wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa review, Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Danh sách chương Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp
Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sủng Bạn đang đọc truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa của tác giả Hàn Đại Bảo. Bọn họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt trời. Sau này, thiếu niên trưởng thành. Z thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ tuổi. Đó là một người đàn ông với đôi mắt trái màu xám. Mặc dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ hắn. Ngày nọ, bên người hắn xuất hiện một cô gái. Cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay hắn, bộ dạng điềm tĩnh đi ngủ. Mọi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa rời. Trước mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Mối Tình Đầu Là Viên Kẹo Vị Bơ của cùng tác giả. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17-1 Chương 17-2 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31-1 Chương 31-2 Chương 32 Chương 33 Chương 34-1 Chương 34-2 Chương 35 Chương 36 Chương 37-1 Chương 37-2 Chương 38-1 Chương 38-2 Chương 39 Chương 40 Chương 41-1 Chương 41-2 Chương 42-1 Chương 42-2 Chương 43 Tổng hợp Chương Truyện Cố Chấp Không Muốn Rời Xa “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
cố chấp không muốn rời xa